Rõ ràng, ánh sáng mặt trời chiếm vai trò quan trọng khi nói đến sức khỏe và tâm trạng của con người.
Những khu vực ở vùng cực thiếu ánh sáng mặt trời quanh năm khiến dân cư “khát” vitamin D, nguyên tố cực kỳ cần thiết cho sức khỏe. Bên cạnh đó, sống trong bóng tối liên tục dường như rất u uất.
Trên thực tế, con người luôn mong muốn sinh sống ở những khu vực ấm áp, khí hậu ổn định. Tuy nhiên, hàng triệu người vẫn đang phải tồn tại ở nơi không thấy mặt trời trong nhiều tháng. Điều đó không có nghĩa là họ không cần nó, chỉ là đã quen với việc phải kiên nhẫn chờ đợi.
Rjukan, thị trấn tây bắc cách Osla, Na Uy 3 giờ lái xe, được biết đến như một trong những khu dân cư tăm tối nhất hành tinh theo đúng nghĩa đen
Nơi đây có gần 3400 người dân, cái tên Rjukan được lấy từ ngọn thác Rjukan cao 104m, được cộng đồng tận dụng làm thủy điện.
Vì những dãy núi bao quanh, Rjukan gần như không nhìn thấy mặt trời từ tháng 9 đến tháng 3 hằng năm. Trong vòng 5 tháng, thị trấn này rơi vào cảnh tối tăm u ám
Để khắc phục điều này, Rjukan đã chi 5 triệu kroner (đơn vị tiền tệ của Na Uy), xấp xỉ 13,3 tỷ đồng để lắp gương trên núi, phản chiếu ánh sáng mặt trời xuống thị trấn
Để đạt hiệu quả cao nhất, hệ thống gương phản chiếu được lắp cao hơn 450m so với thị trấn. Chúng được điều khiển bằng máy tính, tự động xoay chuyển theo hướng mặt trời
Với sức mạnh của khoa học công nghệ, thị trấn tối tăm này đã bừng sáng
Khi được hỏi, người dân Rjukan cho hay họ vẫn chưa quen lắm với điều này. Tuy nhiên, ánh sáng tự nhiên đã giúp họ cảm thấy ấm áp, tâm trạng cũng tốt hơn.
Dẫu vậy, sáng kiến này vẫn bị nhiều người chỉ trích, họ cho rằng thị trấn Rjukan đã lãng phí quá nhiều tiền chỉ để có được một vệt nắng.
Nhưng điều mà các “nhà phê bình” chưa nghĩ đến: Hệ thống gương tự động không chỉ giúp Rjukan sáng sủa hơn, nó còn giúp thị trấn này có tên trên bản đồ du lịch.
Trên thực tế, ý tưởng nhân văn này đã được đề xuất bởi người thành lập thị trấn Rjukan, Sam Eyde, từ năm 1913. Ông thấu hiểu tầm quan trọng của mặt trời và đã thử chế tạo gương phản chiếu nhưng thất bại. Theo website du lịch của Na Uy, ý tưởng này được hồi sinh vào năm 2005 bởi nghệ sĩ và cũng là người con của Rjukan, Martin Andersen.
Đến năm 2013, sáng kiến này chính thức hoàn thành – đúng 100 năm sau khi được đề xuất.
Theo B.P